Cảnh Minh vương

Cảnh Minh Vương (mất 924, trị vì 917–924) là quốc vương thứ 54 của Tân La. Ông là con trai cả của Thần Đớc Vương và Nghĩa Thành (Uiseong) vương hậu họ Kim. Ông trị vì đất nước trong thời đại Hậu Tam Quốc, khi phần lớn lãnh thổ trước đố đã bị phân chia giữa Hậu Bách TếThái Bông. Ông có tên húy là Phác Thăng Anh (朴昇英, 박승영, Bak Seung-yeong)Năm 918, Vương Kiến (Wang Geon) lật đổ Củng Duệ (Gung Ye), người trị vì Thái Bông và lập nên Cao Câu Ly. Cảnh Minh Vương hợp binh với Vương Kiến vào năm 920, và liên minh quân sự này đã có thể đánh đuổi được Hậu Bách Tế trong trận thành Daeya. Tuy nhiên, sau đó nhiều tướng lĩnh biên thùy đã lựa chọn rời bỏ Tân La để gia nhập quân Hậu Cao Câu Ly, vì vậy hoàn cảnh của Cảnh Minh Vương vẫn không tốt hơn so với trước.Cảnh Minh Vương đã tìm kiếm viện trợ của nhà Đường và đã gửi một đoàn sứ thần sang triều cống song đã không thành công. Sau khi mất năm 924, ông được chôn ở phía bắc của Hoàng Phúc tự (Hwangboksa).

Cảnh Minh vương

Hanja
景明王
Romaja quốc ngữ Gyeongmyeong wang
Hangul
경명왕
McCune–Reischauer Kyŏngmyŏng wang